36 tuổi, xinh đẹp, có học vấn cao nhưng vẫn còn độc thân, tôi trở thành mối lo ngại cho cả gia đình và bạn bè đồng nghiệp. Ai cũng xúm vào mai mối cho tôi. Thậm chí có người còn làm mai cho tôi một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi.
Trong suy nghĩ của người thân, ở tuổi này, tôi chỉ cần một tấm chồng, rồi sinh một hai đứa con. Ấy là trọn vẹn.
Tôi không nghĩ thế. Cho nên khi nghe đến đàn ông lớn tuổi, từng có vợ hay có một thói hư tật xấu nào đó, tôi không gặp gỡ hoặc không muốn gặp lại lần hai.
Ảnh: S.A |
Tháng trước, thầy giáo thời đại học - người mà tôi rất mến mộ gọi tôi đến gặp. Thầy nói, thầy có một học trò rất phù hợp với tôi.
Anh ta 42 tuổi, đã có bằng tiến sĩ nhưng chưa từng kết hôn. Gia đình anh ta gia giáo, nề nếp và là người Hà Nội gốc.
Gặp anh chỉ chừng 30 phút nhưng thú thật, tôi có chút rung động. Đó là thứ cảm xúc mà cả chục năm nay tôi không cảm nhận được.
Thế nhưng, lần gặp thứ hai (chỉ sau lần gặp thứ nhất 1 ngày) ở quán cafe, anh đã ngỏ lời cầu hôn tôi.
Anh nói với tôi, hiện bố anh đang bị tai biến. Mẹ anh già yếu còn các em gái đã đi lấy chồng. 1 tháng nữa anh lại phải đi Pháp làm nghiên cứu và giảng dạy. Thời gian đi khoảng 3 năm.
Vì vậy, anh muốn cưới vợ để bố mẹ yên tâm. Đồng thời cũng có người ở bên nâng giấc cho bố mẹ lúc anh vắng nhà.
Nếu tôi đồng ý, anh sẽ lập tức cưới và hứa trong tương lai sẽ không làm tôi phải thất vọng vì anh.
Nhìn anh và thông qua lời thầy giáo kể, tôi nghĩ anh là người tốt. Vì sự nghiệp nghiên cứu, học hành nên tình duyên của anh muộn màng. Tuy nhiên, quyết định cưới vội vã thế này tôi vẫn thấy khá mạo hiểm.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Tác giả: Thục Trinh
Nguồn tin: Báo Vietnamnet