Cuộc sống

Chồng kiếm 50 triệu đồng mỗi tháng nhưng không đưa tiền chợ

Anh bảo thu nhập của tôi để trang trải sinh hoạt phí và nuôi hai con ăn học còn tiền của anh dành lo việc lớn.

Chồng hơn tôi 8 tuổi, là người từng trải trong cuộc sống, khéo léo nên sớm thành công trong công việc và có nhiều mối quan hệ. Hiện anh là trưởng phòng của một tập đoàn lớn, tháng ít nhất cũng kiếm được vài chục triệu đồng còn tháng nhiều có thể lên tới cả trăm triệu. Ấy vậy nhưng số tiền ấy đi đâu, tiêu cho việc gì, thì vợ con anh hoàn toàn không biết được.

Thu nhập của tôi khoảng 10 triệu mỗi tháng. Số tiền ấy dè xẻn lắm mới đủ lo tiền chợ, tiền điện nước, đóng tiền học cho hai con. Nhưng hễ tôi kêu than là anh bảo "nhà khác tổng thu nhập hai vợ chồng chỉ bằng lương của em, sao họ vẫn sống được?". Ngày mới cưới, anh giao hẹn lương của tôi để chi tiêu, thu nhập của anh khá hơn nên để dành lo việc lớn. 7 năm chung sống chúng tôi chưa có "việc lớn" gì để làm. Bởi nhà được bố mẹ chồng cho, xe anh sắm từ ngày chưa lấy vợ.

Tôi sinh bé thứ hai năm 2015, kể từ đó tới nay tôi sống như người nghèo dù có chồng giỏi làm kinh tế. Con gái lớn của chúng tôi học lớp một, không được bồi dưỡng năng khiếu nào bởi đề cập đến là anh nói "con còn nhỏ, để nó được vui chơi đúng lứa tuổi". Con gái út toàn mặc lại quần áo của chị. Tôi muốn gửi con ở trường mẫu giáo song ngữ nhưng cũng chẳng có tiền.

Anh cứ mãi sống như khách trọ. Về nhà ăn cơm, xả quần áo bẩn và để mặc mẹ con tôi xoay xở. Tôi bức xúc quá nên tranh luận căng thẳng, yêu cầu anh nếu không đầu tư cho con thì cũng đóng tiền ăn hàng ngày. Anh ậm ừ, tháng đó đưa tôi 5 triệu đồng rồi tháng sau "mất hút". Tôi sợ cãi vã mãi chẳng được gì chỉ khiến tình cảm vợ chồng sứt mẻ nên đổi cách, bảo anh đưa cả nhà đi chơi, đi du lịch. Anh kiếm cớ bận rộn, khất hết lần này đến lần khác khiến ba mẹ con chán nản.

Tôi kiếm cớ mời bố mẹ chồng lên chơi để tổ chức một buổi họp gia đình nghiêm túc. Tôi mắt ngấn nước than thở suốt 7 năm qua đã kiệt quệ vì một mình lo cho cả nhà. Giá như chồng tôi nghèo, thất nghiệp hay lương ba cọc ba đồng thì đã đành, đằng này anh kiếm tiền gấp mấy lần người khác...

Bố mẹ chồng tôi bênh con trai, bảo ở quê phụ nữ sống vất vả hơn mà chẳng kêu như "người thành phố". Mẹ chồng bảo "đàn ông kiếm tiền chỉ để đi chợ thì hóa bằng đàn bà", còn bố chồng khuyên tôi thông cảm với anh vì anh tiết kiệm cũng để lo cho tương lai.

Tôi không chấp nhận nổi những lý lẽ anh và gia đình anh đưa ra để bao biện sự trốn tránh trách nhiệm mà đáng lẽ ra anh phải là người gánh vác chính. Tương lai để làm gì khi mà hiện tại các con tôi không được đầy đủ như những đứa trẻ sinh ra trong gia đình bình dân khác. Tôi, vợ một trưởng phòng như anh, mấy năm rồi không mua quần áo mới. Kể từ sau đám cưới, tôi chẳng đi đâu ngoài Hà Nội bởi những chuyến du lịch với công ty cũng phải hủy vì nếu đi sẽ chẳng ai trông con.

Tôi muốn ly dị nhưng thiết nghĩ liệu có cách nào cứu vãn được cuộc hôn nhân này không? Xin cho tôi một giải pháp.

Tác giả: Minh Hà

Nguồn tin: ngoisao.net

  Từ khóa: kinh tế gia đình , tâm sự

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP