Bà Oanh nâng niu kỷ vật của con trai tặng. |
Giáp Tết, PV báo ĐS&PL đến thăm gia đình bà Doãn Thị Oanh (SN 1952), trú xóm 16, xã Phúc Thọ, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An. Chồng bà là ông Trần Nguyên Ty (SN 1950) vốn là bộ đội đặc công thuộc Quân khu 4 chiến đấu tại Quảng Trị năm 1968. Sau đó ông Ty bị thương nên được chuyển ra Bắc điều trị, tiếp đó xin về điều trị ở trung tâm gần nhà. Tiếp nối truyền thống, anh Trần Nguyên Hồng (SN 1980) là người con thứ 2 của vợ chồng bà cũng đã viết đơn xin nhập ngũ khi vừa tròn 18 tuổi. “Hồi còn nhỏ, Hồng thích đi bộ đội để tiếp bước theo bố lắm. Mỗi lần bố về, Hồng lại mang mũ cối ra đội, bận thử quần áo rồi chạy đi khoe khắp mọi người. Vì vậy, khi vừa tốt nghiệp THPT thì Hồng xin chúng tôi đi bộ đội. Là mẹ thì tôi chẳng muốn con vất vả, nhưng đó là ước mơ của con...”, bà Oanh kể.
Anh Trần Nguyên Hồng tham gia công tác tại vùng 4, Hải quân. Hơn 20 năm qua, số lần anh Hồng được trở về đón Tết cùng gia đình đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù rất nhớ con nhưng vì nhiệm vụ của Đảng và Nhà nước giao phó, người hậu phương nơi quê nhà như bà Oanh luôn phải vững vàng tâm trí để tiếp thêm nguồn động lực, ý chí cho tiền tuyến yên tâm làm nhiệm vụ. “Những lúc gọi điện thoại, tôi vẫn thường động viên con rằng, nghiệp con đã chọn, ở đâu cũng là người lính, dù đất liền hay đảo xa đều chỉ mong con luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, giữ vững lãnh thổ vùng biển Quốc gia thế là mẹ mừng vui lắm rồi. Điều tôi mong là con mãi mạnh khỏe và bình an, thì việc về ăn Tết hay không thì không còn quan trọng nữa”, bà Oanh nói.
Vừa tự mình lo toan việc Tết, nhưng bà vẫn rất vui vẻ kể, Tết này hơn hẳn những mùa xuân qua khi vẫn tiếp tục được các cơ quan đoàn thể quan tâm, tặng quà động viên. Cùng với đó, đồng đội cùng bà con xóm giềng thường xuyên qua lại, chia sẻ giúp đỡ nên cũng vơi đi nỗi nhớ về con trai đang ở đảo xa. “Thực ra vào cuối tháng 12/2019, do có công tác đột xuất nên Hồng được trở về đất liền. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì Hồng mới xin phép chỉ huy cho về thăm nhà mấy phút. Thấy con bước vào mà tôi cứ ngỡ như mơ. Mặc dù mẹ con chỉ trò chuyện có 10 phút nhưng như vậy cũng đủ rồi, như vậy tôi cũng đỡ nhớ con hơn”, bà Oanh vui vẻ nói.
“Tết này con lại bận trực”
Năm 2001, anh Nguyễn Hữu Trung (SN 1981) con trai đầu của ông gia nhập quân ngũ, sau đó công tác tại Đoàn Kiểm ngư, bộ Quốc phòng. Làm Kiểm ngư nên gần như năm nào anh Trung cũng đón Tết lênh đênh ngoài khơi xa. Năm nay, anh cũng ăn Tết trên biển cùng các đồng đội. “Cách đây hơn 10 ngày, cháu nhắn tin về bảo
"Tết này con lại bận trực nên không về được”. Vợ chồng tôi cũng quen rồi nhưng khi nhận được tin nhắn của cháu vẫn thấy hơi buồn một chút”, ông Thường cho hay. “Tết là để sum vầy, cháu không về cũng cảm thấy hơi buồn nhưng không sao cả vì cháu đi làm nhiệm vụ, phải có người canh giữ biển đảo ở Trường Sa thì đất liền mới yên tâm đón Tết. Tôi đã từng mấy chục năm công tác trong quân đội, tôi rất hiểu và tự hào về công việc cháu đang làm”, ông Thường nói.
Ông Hoàng Ngọc Luân, Chỉ huy trưởng Ban quân sự xã Phúc Thọ cho hay, địa phương có 25 người là quân nhân chuyên nghiệp đang công tác tại quần đảo Trường Sa, gần 10 người là sĩ quan, chiến sĩ đã nghỉ hưu. “Ngoài ra, còn rất nhiều người đã và đang thực hiện nghĩa vụ quân sự tại quần đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Tại mảnh đất này, nhiều gia đình cả mấy thế hệ đều nối tiếp nhau ra đảo rèn luyện, công tác”, ông Luân nói.
Trao đổi thêm, Thượng tá Hoàng Văn Liên, Chỉ huy trưởng Ban chỉ huy quân sự huyện Nghi Lộc thì theo số liệu thống kê, toàn huyện có hơn 100 cán bộ chiến sĩ hiện đang làm nhiệm vụ ở quần đảo Trường Sa. Số liệu cộng dồn tính từ trước đến nay, trên toàn huyện có hàng nghìn người đã từng và đang làm nhiệm vụ tại các hòn đảo lớn, nhỏ trong cả nước, trong đó, phần lớn tập trung tại quần đảo Trường Sa.
Những ngày giáp Tết, về làng quê Phúc Thọ, đâu đâu cũng bắt gặp hình ảnh những người bố, mẹ già, những người vợ trẻ đón Tết nhưng không có con, có chồng bên cạnh, song tất cả họ đều vui vẻ, lạc quan. Với những người dân ở xã biển miền Trung này, đã từ lâu quần đảo Trường Sa luôn ở trong tâm khảm, là niềm tự hào, đau đáu yêu thương. |
Tác giả: Anh Ngọc
Nguồn tin: Báo Đời Sống & Pháp Luật