"Tôi không còn cách nào chăm chỉ, nhanh nhẹn giúp đỡ mọi người được nữa. Căn bệnh viêm đa khớp tiến triển nặng thêm mỗi ngày, tay chân tôi bị hỏng khớp, biến dạng, không còn theo ý mình. Tôi không khóc vì đau, bởi đau đớn tôi ráng chịu cũng quen. Phải đắp bao nhiêu loại thuốc khắp các khớp khó chịu đến mấy, phải tiêm chích hay châm cứu bao nhiêu lần tôi cũng không ngại, tôi chỉ ước mong đỡ bệnh để người thân bớt vất vả, u sầu", Trần Thuý Nga (sinh năm 1985) viết về những ngày tháng phải đối chọi với căn bệnh hiểm nghèo ở tuổi 13.