Giáo dục

Bức thư xúc động của người mẹ gửi con mắc bệnh tự kỷ đỗ Trường ĐH Việt Pháp

Tâm thư xúc động là những lời tự sự gửi gắm tới cậu con trai mắc chứng tự kỷ đã hoàn thành xuất sắc kỳ thi tốt nghiệp THPT 2021 và đỗ vào Trường ĐH Việt Pháp của chị Nguyễn Thị Thương Huyền.

Chị Nguyễn Thị Thương Huyền và con trai của mình. (Ảnh nhân vật cung cấp)

Dưới đây là bức thư xúc động ngay sau khi chia sẻ trên mạng của người mẹ đã nhận được hàng chục nghìn lượt thích, hơn 2 nghìn lượt bình luận và gần 400 lượt chia sẻ.

Minh yêu của mẹ!

Cuộc đời là những giấc mơ đẹp và có thật được chúng ta vẽ nên bởi góc nhìn và thái độ sống. Đó là trải nghiệm của riêng mẹ sau hơn bốn mươi năm được có mặt trên cuộc đời này.

Vậy là chàng trai của mẹ đã tốt nghiệp trường học khó khăn nhất là trường tự học với chính bản thân mình!

Mười tám năm quá dài mà cũng quá ngắn để có được kết quả tuyệt vời như ngày hôm nay! Giờ thì mẹ đã có thể kê cao gối để ngủ rồi.

Còn nhớ, ngày nhỏ con xinh xắn, đáng yêu như một thiên thần. Rất nhiều người gặp đều bảo sao nhìn con thánh thiện thế? Không như các bạn, con ngoan lắm và mãi chẳng chịu nói, lại hay ốm vặt. Linh cảm của người mẹ mách bảo rằng hình như con có vấn đề gì đó? Ba mẹ quyết định đưa con vào Viện Nhi khám và như sét đánh ngang tai khi nghe bác sỹ nói con bị hội chứng tự kỷ. Trời cao lúc ấy như sụp xuống dưới chân mẹ, mẹ đã không thể khóc!

Tiếp sau đó là chuỗi ngày tháng đưa con đi chạy chữa khắp nơi rồi tìm hiểu các phương pháp can thiệp để giúp con được trở lại bình thường. Ai mách phương pháp gì mẹ đều tìm hiểu để áp dụng cho con. Học đủ các trường, chữa đủ các Thầy nhưng sự tiến bộ của con rất ít. Mẹ nhận thấy phải lấy con làm trung tâm để can thiệp và dạy con bằng trọn vẹn tình yêu thương!

Cuộc sống ngày ấy khá khó khăn nhưng mẹ quyết định nghỉ việc để đồng hành cùng con và giao phó việc kiếm tiền nuôi sống gia đình cho ba. Nuôi một đứa trẻ bình thường đã vất vả, nuôi một đứa trẻ tự kỷ khổ gấp vạn lần! Điều này gia đình nào có con bị tự kỷ đều thấu!

Thời gian đầu có nhiều bữa mẹ ăn cơm chan với nước mắt! Có bao lần mẹ muốn ngã quỵ và nghĩ đến cái chết... Nhưng rồi mỗi khi ngắm con êm đềm trong giấc ngủ, mẹ lại tự vực mình đứng dậy. Mẹ nghĩ nếu đã muốn cứu con thì chắc chắn mẹ sẽ làm được. Chính niềm tin sắt đá ấy đã tiếp thêm cho mẹ nghị lực, sự lạc quan và sức mạnh để lau nước mắt, đứng dậy, bước tiếp!

Và niềm vui vỡ òa khi đúng sinh nhật ba tuổi con cất tiếng gọi: Mẹ ơi! Rồi như hiểu được sự vất vả của ba mẹ mà con dần tiến bộ mỗi ngày.

Lên sáu tuổi con vào lớp một. Ngày khai giảng khi con vui vẻ dự lễ với các bạn thì ở cuối sân trường mẹ khóc như mưa dù lâu lắm rồi đã không còn khóc nữa. Khóc vì mừng, vì thương, vì tủi....!

Theo năm tháng, nhờ có thêm sự giúp đỡ của các Thầy Cô, bạn bè con dần hòa nhập được với mọi người. Thương mẹ nên con ý thức được những điểm yếu của mình và cố gắng khắc phục dẫu chưa bằng bạn cùng trang lứa. Đổi lại, con ngoan, tình cảm, rất biết quan tâm và sống vì người khác. Con luôn giàu lòng trắc ẩn, nhân hậu và lương thiện. Mọi người đều ấn tượng với cách cư xử của con và yêu mến con!

Cuộc đời lại thử thách gia đình mình một lần nữa khi tháng 11/2015 mẹ phát hiện mình bị ung thư. Nhưng cũng chính vì niềm tin và sự quyết tâm sẽ đồng hành cùng con, chứng kiến từng bước trưởng thành và thành công của con mà mẹ đã vượt qua để sống vui khỏe như ngày hôm nay!

Giờ con đã trưởng thành, đã ý thức được trách nhiệm với cuộc đời mình. Điều đó làm mẹ vô cùng sung sướng và hạnh phúc! Đây là món quà ý nghĩa nhất mà mẹ con mình dành tặng cho ba, người đã luôn đồng hành cùng hai mẹ con ta vượt qua giông bão.

Mẹ luôn tin tưởng con không chỉ thành công mà sẽ thành nhân và giúp đỡ được rất nhiều người!

Mẹ con mình xin gửi lời cảm ơn chân thành đến tất cả người thân, anh chị em bạn bè bao nhiêu năm qua đã yêu thương, quan tâm, động viên hai mẹ con và chứng kiến từng tiến bộ nhỏ của con. Cũng nhờ nhận được những năng lượng tốt lành ấy mà mẹ con mình mới có được ngày hôm nay! Năng lượng của tình yêu thương có sức mạnh thật vi diệu! Xin cảm tạ!

Kết thúc buổi thi cuối, lúc về nhà, con ôm mẹ từ phía sau và nói: "Con yêu mẹ!" Yêu thương quá!

Giờ con đã trúng tuyển và làm thủ tục nhập học vào trường Đại học Việt Pháp của Viện Hàn Lâm Khoa học Việt Nam rồi. Con bảo con muốn học Công nghệ Y khoa để chữa khỏi bệnh cho mẹ. Sau buổi nhà trường mời con và gia đình đến trường trải nghiệm, chúng ta đã thống nhất xin chuyển con sang khoa Công nghệ thực phẩm để đảm bảo sức khỏe cho con. Không phải áy náy vì muốn chữa bệnh cho mẹ nhé. Con cứ mạnh khỏe, bình an là mẹ sẽ sống lâu. Mẹ chúc con luôn vững vàng và kiên định bước trên con đường đã chọn. Yêu và thương con thật nhiều!

Chị Nguyễn Thị Thương Huyền chia sẻ: "Mình thật sự xúc động! Mấy ngày nay hai mẹ con được nhận rất nhiều yêu thương và năng lượng tốt lành của các anh chị em, các cháu. Hai mẹ con sẽ nắm chặt tay nhau hơn nữa để vững bước trên hành trình tiếp theo".

"Chúc mừng hai mẹ con chị. Đọc bức thư của chị thật sự cảm thấy xúc động và ngưỡng mộ lắm. Là người cùng cảnh ngộ để đủ thấu hiểu được những cảm xúc và cảm giác của chị. Có lẽ là không thể kể và viết hết nổi những gian truân và khó khăn trên con đường đồng hành cùng con. Con em cũng rất thông minh và sống tình cảm, nhưng cuộc sống có đôi khi bản thân cũng chưa kìm chế được cảm xúc của mình nên nhiều lúc cũng rất loay hoay và đã có những hành xử chưa hợp lý với con. Bài viết của chị rất ý nghĩa và như một nghị lực tiếp thêm cho các bố mẹ có con như vậy. Rất cảm ơn chị", chị Như Vân Anh chia sẻ.

Chung tình cảnh với chị Huyền, chị Anna Đỗ cho hay: "Đọc bức thư của chị mà không cầm lòng được khi nghĩ về những ngày tháng hai mẹ con em trải qua. Vào lớp 1 mà con vẫn chưa chịu nói, hoang mang, lo lắng, bất an và rất nhiều cảm xúc. Không thể nghỉ làm và vẫn phải tiếp tục đồng hành cùng con khi Ba luôn ở xa, ai từng trải qua mới thấu hiểu được, nhiều lúc muốn buông xuôi nhưng rồi lại vực dậy vì con.

Cũng đi khắp nơi, cũng học hỏi rất nhiều và năm nay con đã hoàn thành bậc THCS với thành tích không quá xuất sắc nhưng cũng rất tốt với gia đình. Còn chặng đường tiếp theo để con hoàn thiện tiếp bản thân. Thật sự chúc mừng gia đình chị, chúc mừng người mẹ tuyệt vời. Bài viết của chị như tiếp thêm sức mạnh để em cùng con bước tiếp chặng đường phía trước".

Có thể thấy, tình mẫu tử là tình cảm ruột thịt thiêng liêng cao quý giữa người mẹ và đứa con. Đó là sự hy sinh vô điều kiện của người mẹ vì hạnh phúc và thành công của con cái mình, là sự tôn trọng, biết ơn và khắc cốt ghi tâm tình mẹ bao la.

Chúng ta với sự hữu hạn của tâm hồn và lý trí không bao giờ có thể cân đong đo đếm được giá trị thiêng liêng và vai trò to lớn của người mẹ trong hành trình trưởng thành, trong hành trình sống làm người của mỗi người. Nhất là đối với một người mẹ phải chịu bao vất vả chăm sóc một đứa con mang căn bệnh tự kỷ trưởng thành.

Tác giả: Văn Hiền

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP