Một ngày hè trời nắng như đổ lửa, chúng tôi tìm về thôn 2, xã Tân Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái, thăm cậu bé Nguyễn Minh Quý(8 tuổi) đang hàng ngày chống chọi với những cơn đau khủng khiếp bởi căn bệnh ung thư quái ác gây ra. Ngôi nhà gỗ nhỏ trống hoác của gia đình cậu bé nằm chơ vơ trên sườn đồi khô cằn, xung quanh chỉ là là những gốc ngô khô héo, nó khiến cho cái nắng càng như thiêu như đốt.
|
Vừa bước vào lớp 1 thì bé Quý mắc ung thư máu. |
Những tháng ngày đằng đẵng nằm viện, khiến cho việc học hành của cậu bé dân tộc Tày phải dừng lại. |
Chúng tôi bước vào căn nhà nóng hầm hập, giữa lúc bé Quý đang lên cơn sốt, khắp người em mồ hôi vã ra như tắm, gương mặt khôi ngô của cậu bé 8 tuổi nhăn nhó một cách đau đớn. Hẳn em đang phải gồng mình lên chống lại cơn đau đang phát tác. Ngồi lau mồ hôi cho con, chị Hoàng Thị Viên (28 tuổi) chỉ còn biết khóc, những giọt nước mắt đau đớn lại chảy dài trên gương mặt người mẹ nghèo khó.
Hiện giờ những cơn sốt cao và những cơn đau khủng khiếp thường xuyên hành hạ cậu bé. |
Đưa ống tay áo lên ngang mặt, người mẹ trẻ trải lòng trong nỗi đau đớn tột cùng: “Cũng khoảng thời gian này 2 năm trước cháu Quý bỗng dưng cứ sốt cao và kêu đau các khớp xương. Ban đầu vợ chồng em đi xin thuốc lá cho cháu uống nửa tháng mà không đỡ. Lo quá, em đưa con xuống bệnh viện huyện, ở bệnh viện tỉnh mấy hôm thì cháu đỡ. Năm ấy cháu vừa vào lớp 1, đi học được một tuần thì cháu lại rồi lại sốt cao, đi ngoài và các khớp xương sưng đỏ, các bác ở bệnh viện tỉnh vội vã chuyển cháu chuyển xuống bệnh viện Nhi TƯ ngay.”
Ngôi nhà trống hoác của gia đình bé Quý |
“Đưa con xuống Hà Nội, vợ chồng em chỉ có chưa đầy 5 triệu đồng vay nóng, bảo hiểm cho trẻ dưới 6 tuổi đã hết hạn, nên số tiền em đem theo chưa hết ngày thì đã hết nhẵn. Chồng em ngay chiều hôm đó phải quay về quê vay tiền, vét sạch trong túi anh còn 30 nghìn đưa cho tất cho em để mua cơm tối và sáng hôm sau cho con…”. Nhớ đến những ngày tháng tủi cực đã trải qua, chị Viên lại bật khóc nức nở.
Người mẹ này đã chịu quá nhiều đau khổ, khi phát hiện con mắc ung thư máu, thì ngay sau đó chị lại mất đi đứa con trong bụng. |
Thật khó mà kể hết nỗi bất hạnh mà người mẹ trẻ này đang phải gánh chịu. Ngày nhận tin con mắc ung thư máu, chị Viên lặng người không thốt lên được câu nào, lúc đó Viên đang mang thai 4 tháng, cú sốc quá lớn khiến chị kiệt quệ rồi sảy thai. Mất đi đứa con khi vừa mới thành hình trong bụng, đứa thì mang án tử đang từng ngày vật vã trong đau đớn. Nỗi đau quá lớn ập đến dồn dập, tưởng chừng như Viên đã không vượt qua được, nhưng thương con, chị đã gắng gượng gồng mình lên để tiếp tục sống, tiếp tục hành trình gian nan tìm kiếm sự sống cho đứa con tội nghiệp.
Suốt 2 năm trời chạy chữa cho con khiến gia đình anh Cường kiệt quệ. |
Những lời tâm sự đau đớn trong nước mắt của người phụ nữ dân tộc Tày, khiến không gian như càng thêm ngột ngạt. Chúng tôi chỉ còn biết ngồi lặng nhìn nhau… Vừa lúc anh Nguyễn Văn Cường (bố cháu Quý), mồ hôi nhễ nhại từ ngoài chạy vào. Phá vỡ sự im lặng đến rợn người, anh Cường tâm sự với chúng tôi trong nỗi tủi hờn, cay đắng: “Em mồ côi cha lúc 1 tuổi, 2 tuổi mẹ lại bỏ đi, em phải sống với bà nội trong cái lều xóm làng làm cho tít trên đỉnh đồi. Khi con em mắc bệnh, gia đình kiệt quệ đã có lúc em phải quỳ xuống van xin mọi người cứu con em. Chỗ nào vay mượn được là em đã vay… Đến giờ, chỉ tính tiền gốc cũng lên tới 200 triệu. Mấy hôm nay con em lại sốt, em đi vay tiền để cho cháu xuống Hà Nội, nhưng từ sáng đến giờ chưa được đồng nào…”.
|
Không có tiền cho con đến viện, anh Cường đang tính bán cả số lương thực duy nhất nuôi sống cả nhà. |
Là người cùng thôn, tận mắt chứng kiến nỗi khó khăn, cùng cực mà gia đình bất hạnh này đang phải gánh chịu. Bác Đỗ Văn Tân trưởng thôn 2 không giấu nổi sự ái ngại: “Thương lắm, nhưng giờ cũng chả biết làm sao giúp vợ chồng nó cả. Chúng tôi cũng tạo điều kiện cho nó vay các quỹ của địa phương, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu. Nhìn thằng bé con đau đớn vật vã thế kia ai cũng xót, nhưng chúng tôi cũng chẳng biết phải làm sao…”
Cùng cực, túng quẫn không lối thoát gia đình bất hạnh này đang phải đối diện với một tương lai u ám, đầy bất trắc. |
Con thì vẫn đang sốt, tiền thì chưa biết vay ở đâu, nhìn thằng bé đang lịm dần đi trong đau đớn. Anh Cường chỉ còn biết nhặt cái bao tải chạy ra sân, vét hết chỗ ngô mới bẻ là thứ lương thực duy nhất nuôi sống cả nhà, để đem đi bán những mong có chút tiền cho con đến viện…
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Chị Hoàng Thị Viên thôn 2, xã Tân Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái. |
Tác giả: Hương Hồng
Nguồn tin: Báo Dân trí