Tôi và vợ yêu nhau gần 2 năm mới tiến đến hôn nhân. Trong suốt thời gian ấy, chúng tôi vẫn chưa hề "vượt rào" bởi vợ tôi muốn giữ gìn cho đến đêm tân hôn. Cô ấy nói từng bị lừa dối và phản bội, thế nên cô ấy coi việc người đàn ông gìn giữ cho bạn gái đến đêm tân hôn chính là thể hiện sự chân thành.
Cô ấy nói cũng có lý, hơn nữa tôi thật lòng muốn cưới cô ấy làm vợ, vì thế tôi tôn trọng quyết định của cô ấy. Rồi cái ngày chúng tôi chính thức trở thành vợ chồng cũng đến. Khi tiệc cưới tàn, tôi đưa vợ lên phòng tân hôn thay váy cô dâu. Để rồi khi chiếc váy cưới rơi xuống, cơ thể của vợ hiển lộ hoàn toàn trước mắt tôi thì tôi lại không khỏi sững sờ và kinh hãi.
Vợ tôi có một vòng eo rất thon thả song trên vùng bụng của vợ lại chằng chịt những vết rạn gớm ghiếc, thậm chí chúng còn lan xuống cả hai bên đùi. Tôi bàng hoàng nghĩ đến khả năng những vết rạn ấy từ đâu mà có. Chỉ có thể là vì đã từng mang thai mà thôi. Tôi đã chứng kiến thứ tương tự trên bụng chị gái và mẹ mình, cùng những hình ảnh trên báo chí, mạng xã hội đăng tải. Lẽ nào vợ tôi đã sinh con ư?
Tôi nên làm thế nào đây hả mọi người? (Ảnh minh họa) |
Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của tôi, vợ bình tĩnh giải thích rằng quả thật cô ấy từng mang thai. Khi bị người yêu cũ bỏ rơi, cô ấy quyết định làm mẹ đơn thân. Song đến khi sinh con, do không có kinh nghiệm nên cô ấy chậm trễ tới bệnh viện khiến thai bị chết lưu trong bụng mẹ. Đó là một nỗi đau xót và mất mát to lớn đối với cô ấy.
Vợ bảo sở dĩ không nói cho tôi biết vì cô ấy cho rằng mình không hề làm gì sai. Chuyện cô ấy mang thai hay hỏng thai không phải là lỗi của cô ấy, càng không có tội với tôi mà phải khai báo. Nếu như cô ấy có một đứa con riêng thì lại là chuyện khác, chắc chắn cô ấy sẽ kể rõ. Còn việc cô ấy muốn giữ gìn đến đêm tân hôn, chính xác là vì cô ấy sợ bị lừa dối, chứ không phải muốn giấu giếm tôi đến cùng, đặt tôi vào thế "ván đã đóng thuyền".
Tôi lặng người không nói được gì trước bí mật của vợ. Tôi thương cô ấy, rõ ràng rồi. Thế nhưng tôi vẫn có cảm giác mình bị lừa. Chưa nói mỗi lần vợ chồng gần gũi, tôi thật sự không thể thản nhiên nổi khi nhìn và sờ vào những vết rạn chằng chịt ấy trên bụng vợ.
Hiện tại chúng tôi đã cưới nhau được một tuần nhưng vẫn chưa có đêm tân hôn. Tôi cảm thấy không thoải mái là một lý do. Phần nữa, tôi bảo vợ đi xóa rạn, gạt bỏ hết mọi quá khứ, tôi sẽ không nhắc lại chuyện đấy nữa. Nhưng vợ tôi không chịu, vợ bảo nỗi đau ấy là một phần đời của cô ấy, tôi yêu cô ấy thì nên chấp nhận cả những thứ không toàn vẹn ở vợ.
Tôi nên làm thế nào đây hả mọi người? Tôi yêu cầu quá đáng hay vợ tôi hết sức ngang bướng? Bỏ vợ thì tất nhiên không đành nhưng tôi thật sự bị ám ảnh bởi những vết sẹo ấy vô cùng!
Tác giả: P.G.G
Nguồn tin: Báo Gia đình & Xã hội