Ảnh minh họa |
Hai vợ chồng tôi gần 40 tuổi, đã có hai con gái, một đứa năm nay học lớp 7, còn một đứa cũng đã lên lớp 4. Kinh tế hai vợ chồng chỉ ở mức đủ sống, có một chút tích lũy nhưng không nhiều, đó là lý do tôi không muốn sinh thêm con, dù chỉ có 2 con gái.
Chồng tôi cũng cùng quan điểm đó, anh nói sau này con trai hay gái thì chúng cũng đều có cuộc sống riêng, cũng không ở cùng hay chăm sóc bố mẹ già được, nên hai con là đủ rồi. Thời đại này gái cũng như trai, anh cũng không phân biệt trai gái.
Nhưng mẹ chồng và cả gia đình nhà chồng tôi không nghĩ như vậy, mỗi lần về quê có cỗ là cả họ thi nhau góp ý sinh thêm con trai, để sau này có người nối dõi tông đường. Nhất là chồng tôi lại là trưởng.
Cùng với mong muốn sinh con trai là tư tưởng trọng nam khinh nữ, hai con gái của tôi về quê lúc nào cũng bị mẹ chồng nói ra nói vào, từ cách ăn nói, đi đứng cho đến chào hỏi người lớn. Rồi trách móc đủ kiểu. Trong khi đứa con trai của em trai chồng thì lúc nào cũng được cưng chiều, khen ngợi hết lời, dù ăn nói rất hỗn láo.
Họ hàng góp ý xong, bố mẹ chồng tôi lại thêm vào, phải sinh bằng được con trai, nếu tôi không làm được thì để ông bà tìm vợ khác cho chồng tôi, chứ không thể để con trưởng mà không có cháu trai nối dõi.
Có lần tôi còn nghe được chuyện mẹ chồng tôi nói với chồng tôi rằng, tôi không chịu sinh thêm thì anh nên đi kiếm con trai bên ngoài, rồi mang về cho tôi nuôi. Mẹ anh nói, khi mọi sự đã rồi tôi không muốn cũng phải nuôi con riêng của anh.
Từ một người đàn ông không quan trọng chuyện trai gái và không thích sinh thêm con, nhưng sau những lần tác động của họ hàng nhà chồng, bố mẹ chồng, chồng tôi bắt đầu thay đổi, có lần anh cũng hỏi tôi hay mình sinh thêm con.
Tất nhiên, anh không dám bắt tôi phải sinh, nhưng việc anh thay đổi suy nghĩ cũng là tôi phải đắn đo giữa việc sinh con tiếp hay dừng lại với hai con gái. Bởi sinh thì dễ, nhưng liệu có được trai hay không, rồi sau này nuôi dạy các con như thế nào, đó mới là vấn đề tôi lo lắng. Nhưng mẹ chồng, gia đình nhà chồng, họ không bao giờ hiểu được suy nghĩ của tôi.
Tác giả: Liễu
Nguồn tin: Báo Đất Việt