Ảnh minh họa |
Tôi và Sơn quen nhau qua một người mai mối. Chúng tôi đến với nhau cũng được 4 tháng nay. Do công việc của cả hai đều bận rộn và chỗ trọ xa nhau nên mỗi tuần chúng tôi chỉ gặp nhau 1 lần.
Ngay từ những ngày đầu Sơn nói chúng tôi yêu là cưới, tiền của anh ấy sau này cũng là của tôi. Thế nên trong thời gian yêu nhau, cả hai cùng phải sống tiết kiệm, những việc nào cần chi thì mới tiêu tiền. Vì vậy, địa điểm hẹn hò của chúng tôi chủ yếu là phòng trọ hoặc công viên, những chỗ đó đều không tốn tiền.
Vào ngày sinh nhật của tôi, Sơn tặng tôi 1 bông hồng và không có quà gì hết. Vì chúng tôi đều lớn tuổi, phải nghĩ cho tương lai, tiết kiệm cũng là điều tốt, thế nên tôi hài lòng với món quà mà bạn trai tặng.
Trong suốt thời gian yêu nhau, Sơn chưa bao giờ hỏi về thu nhập của bạn gái nên tôi cũng không dám hỏi về anh ấy. Bởi đó là vấn đề nhạy cảm, hỏi không cẩn thận, đối phương lại tự ái, cho là bạn gái tham tiền.
Một tuần trước, Sơn bị đau ruột thừa và phải vào bệnh viện cấp cứu. Trong lúc bạn trai nguy kịch, tôi không thể bảo anh ấy đưa tiền đóng viện phí được. Tôi đành phải bỏ tiền ra trả trước cho bệnh viện và tính đòi nợ bạn trai sau.
Ngày hôm qua, sức khỏe của Sơn ổn định và được xuất viện. Về đến phòng trọ của anh ấy, tôi kể tất cả các khoản tiền đã chi trả trong 6 ngày nằm viện. Đầu tiên, bạn trai nói cảm ơn tôi đã luôn ở bên chăm sóc tận tình những ngày trong bệnh viện. Sau đó, anh bảo nợ tôi đến cuối tháng lĩnh lương rồi trả. Hiện tại trong tài khoản chỉ còn đủ tiền ăn tiêu đến hết tháng.
Tôi tự hỏi trong lòng, anh là người đàn ông 37 tuổi, chẳng hiểu sao không có nổi 10 triệu trong tài khoản, vậy tiền đi làm hàng tháng của anh ấy đâu hết. Tôi bất ngờ hỏi thu nhập mỗi tháng của anh là bao nhiêu?
Ngập ngừng một lúc, Sơn cũng thú thật là 7 triệu 1 tháng, thêm các khoản phụ cấp vào thì cũng được 8 triệu. Tôi giật mình khi nghe thấy tiền lương hàng tháng của anh. Sơn nói mấy năm trước, nhiều việc làm tăng ca có nhiều tiền nhưng hơn một năm nay, công ty ít việc, ngày làm ngày nghỉ nên thu nhập thấp.
Lương thấp thế, tại sao Sơn không nghỉ việc đi tìm chỗ khác cho lương cao hơn. Anh bảo làm ở đó quen việc và đồng nghiệp nên anh không muốn thay đổi chỗ làm.
Từ trước đến nay, Sơn sống tiết kiệm, là do không có tiền chứ không phải làm nhiều tiền, chi tiêu ít. Số tiền anh ấy kiếm được chỉ đủ nuôi bản thân. Sau này mà kết hôn thì lấy tiền đâu nuôi con. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?
Tác giả: Dung Nguyễn
Nguồn tin: phunuvietnam.vn