Ảnh minh họa |
Mỗi ngày, tôi vẫn theo dõi vợ cũ trên facebook, dù chúng tôi đã ly hôn được hơn 1 năm. Ban đầu, tôi theo dõi cô ấy không phải vì còn yêu, còn nhớ, mà đơn giản là bởi vì cô ấy đang nuôi đứa con chung của chúng tôi. Tôi muốn hiểu tâm trạng của cô ấy mỗi ngày, vì sợ ảnh hưởng đến đứa con của mình.
Mọi người sẽ nghĩ tôi là người ích kỷ, đúng như vậy. Tôi ích kỷ trong thời gian sống cùng vợ cũ, tôi không dành nhiều sự quan tâm cho cô ấy, không cùng cô ấy vun vén cho hạnh phúc gia đình.
Tôi tự cho mình cái quyền của một người đàn ông, quyền đi sớm về muộn và quan hệ với người phụ nữ khác khi chúng tôi vẫn còn là vợ chồng.
Tôi chán cái hình ảnh của vợ cũ, khi cô ấy cứ tất bật với những công việc bếp núc, con cái, để đến lúc đi làm quần áo vẫn toàn mùi thức ăn và bỉm sữa. Bộ dạng của vợ cũ đã ám ảnh của tôi trong một thời gian rất dài, tôi không động vào người cô ấy vì cảm thấy không còn hứng thú.
Tôi ngoại tình, một phần vì muốn tìm cảm xúc mới, một phần vì nghĩ cô ấy sẽ không dám ly hôn. Thời gian đầu khi phát hiện tôi ngoại tình, cô ấy tìm mọi cách ngăn cản, thậm chí quỳ xuống van xin tôi quay lại với gia đình.
Cô ấy còn dọa tự tử nhưng không làm thay đổi được tôi. Tôi muốn cô ấy một là chấp nhận, hai là ly hôn, và rồi cô ấy chọn cách thứ 2, ly hôn.
Một ngày, sau bao nhiêu níu kéo, giằng xé, cô ấy lạnh lùng đưa tờ đơn ly hôn đã ký sẵn trước mặt tôi bảo tôi ký. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng, vì chưa khi nào vợ cũ bản lĩnh như vậy kể từ khi chúng tôi yêu và cưới nhau.
Tôi ký vào tờ đơn ly hôn đúng với mong muốn của mình, nhưng trong lòng lại nặng trĩu những tâm sự. Chúng tôi chia tay sau 5 năm kết hôn, sau ly hôn, tôi đi sống cùng người tình, thi thoảng đến đón con đi chơi.
Cả tôi và vợ cũ vẫn giấu con chuyện chúng tôi đã ly hôn, nên lần nào về, con cũng nghĩ tôi đi công tác trở về.
Hơn một năm sống với người vợ mới, tôi bắt đầu cảm thấy mình có lỗi với vợ cũ. Cảm thấy buồn và ân hận khi thấy cô ấy thay đổi mỗi ngày, đẹp hơn, tự tin và sâu sắc hơn. Cô ấy không nói về những nỗi buồn trong quá khứ mà luôn nói về những điều hạnh phúc, về tương lai.
Tôi còn được biết, cô ấy đã không còn làm công việc cũ, kiếm được công việc tốt hơn và có cuộc sống khá sung túc, đủ đầy. Mỗi lần đến thăm con, cô ấy cũng không còn hằn học mà bình thản hơn khi đối diện với tôi.
Nhìn hình ảnh của cô ấy bây giờ, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tôi biết, mình đã thất bại khi đã từng làm chồng mà chưa bao giờ hiểu hết, khám phá hết góc sâu thẳm trong tâm hồn cô ấy. Người con gái ấy, xứng đáng được hưởng hạnh phúc, nhưng hạnh phúc đó không phải do tôi đem lại.
Tác giả: Nhân
Nguồn tin: Báo Đất Việt