Chúng tôi đến với nhau khi cả hai còn rất trẻ, tôi mới 24 tuổi, còn anh 26, vừa mới tốt nghiệp đại học và công việc còn chưa ổn định, cuộc sống còn bấp bênh bởi chưa có nhà cửa để ở.
Ảnh minh họa |
Những năm tháng đầu sau hôn nhân, khó khăn, vất vả là thế, nhưng chúng tôi đã vô cùng hạnh phúc và biết san sẻ với nhau mọi thứ trong cuộc sống. Cuộc sống êm đềm trôi đi, cho đến khi tôi cảm nhận được sóng gió ập đến, cũng là lúc anh có người đàn bà khác.
Sinh xong đứa con thứ 2 chưa đầy một tháng thì chồng bỏ mẹ con tôi để đến sống với người tình. Đó là một cô gái trẻ, đẹp, giống như tôi hồi mới đến với anh. Tôi đã đau khổ, níu kéo và nhiều lần có suy nghĩ sẽ chết đi vì không còn cảm thấy thiết tha với cuộc sống này nữa.
Nhưng nhìn hai đứa bé vô tội, tôi lại dặn mình phải mạnh mẽ, để làm chỗ dựa cho các con. Rồi tôi lao vào công việc, để quên đi nỗi buồn, nỗi cô đơn và những tổn thương anh mang đến cho tôi. Sự cố gắng của tôi được đền đáp, công việc thuận lợi, kinh tế vững vàng đủ để tôi lo cho các con có cuộc sống đủ đầy khi không có sự trợ cấp của anh.
Cũng chưa khi nào tôi đòi hỏi anh về trách nhiệm với những đứa trẻ, vì tôi nghĩ, với tất cả những gì anh thể hiện với mẹ con tôi, đã đủ chứng minh anh là người như thế nào. Có lẽ vì thế, anh lại cảm thấy nể, và hổ thẹn với tôi nhiều hơn.
Cả năm nay, anh tìm cách tiếp cận với tôi, nói lại về những kỷ niệm xưa cũ, và dằn vặt bản thân mình vì trước đây đã từng không biết trân trọng tôi, đã phản bội lại tôi. Anh muốn nối lại, vì dù sao chúng tôi vẫn chưa ly hôn, anh với người đàn bà kia dù đã có con chung nhưng vẫn chưa làm hôn thú. Trên danh nghĩa, chúng tôi vẫn là vợ, chồng.
Đúng như vậy, tôi vẫn coi anh là chồng, và thi thoảng vẫn tự mình ôn lại những kỷ niệm đẹp của hai đứa. Có lẽ, tôi vẫn còn yêu anh. Tôi cũng không muốn đi bước nữa, dù có những người đàn ông đang chờ tôi gật đầu để đến với họ, vì tôi rất sợ bị phản bội, bị tổn thương giống như anh đã từng làm tổn thương tôi.
Thế nên, quay lại với anh là điều không bao giờ tôi nghĩ đến, dù rằng tôi nghĩ mình vẫn còn yêu anh. Tôi thích cuộc sống như bây giờ và thấy rất ổn, tôi tự làm chủ mọi thứ mà không phụ thuộc vào bất cứ ai. Tôi cũng không cần ai mang đến hạnh phúc cho mình.
Tác giả: Nguyệt
Nguồn tin: Báo Đất Việt