Cuộc sống

Ngày tái hôn, nghe tiếng khóc cùng tiếng đập cửa kia mà tôi chỉ muốn cởi váy cưới về nhà ngay

Khi đến phòng khám, tôi lại không nỡ mà quay về. Dù sao đó cũng là con của tôi, nó chẳng có tội tình gì. Tôi quyết định trở thành mẹ đơn thân.

Tôi sinh ra đã không hạnh phúc được như người khác. Bố mẹ tôi qua đời, tôi sống cùng người dì ở một thân một mình đã lâu. Sống thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ, tôi lộ ra yếu điểm khiến gã đàn ông bội bạc kia lợi dụng. Anh ta vịn vào tình cảm tôi trao đi, chơi chán rồi quất ngựa truy phong.

Lúc biết mình có thai, đồng thời bị phản bội, tôi đã muốn bỏ thai. Dì tôi nói bỏ thai là có tội, chẳng khác gì là giết người. Khi đến bệnh viện phá thai, không nỡ nên tôi quay về. Dù sao đó cũng là con của tôi, nó chẳng có tội tình gì. Tôi quyết định trở thành mẹ đơn thân. Vì mang thai, tôi bỏ lỡ việc học đại học, quyết định đi làm để có tiền nuôi con.

Tôi quyết định trở thành mẹ đơn thân - Ảnh minh họa: Internet

5 năm sau đó, tôi gặp Tùng. Tùng không nề hà chuyện tôi có con riêng, anh lúc nào cũng dịu dàng quan tâm tôi. Anh cũng đối xử với con gái của tôi rất tốt. Tôi cảm nhận được anh sẽ là người chồng, người cha tốt trong tương lai. Sau khi quen nhau được nửa năm thì tôi có thai với Tùng. Tôi biết mình lại vội vàng nhưng chẳng còn cách nào khác, tôi và Tùng nhanh chóng tổ chức đám cưới.

Nhưng tôi không ngờ khi đang lên kế hoạch đám cưới thì Tùng lên tiếng:

“Sau khi anh lấy em thì em đem con gái cho dì nuôi đi. Anh sợ sau này con em với con anh sống không hòa thuận. Em cứ để con sống với dì, em nhớ con thì về thăm lúc nào cũng được”.

Tôi nghe anh nói mà ngỡ ngàng. Dù tôi biết anh nói cũng chẳng sai, nhưng tôi vẫn thấy đau lòng lắm, nó là con của tôi, giờ để nó sống xa mình thì tôi cũng khổ tâm. Nhưng giờ tôi đã mang thai, ngày cưới cũng đã định, tôi chỉ còn cách xuôi theo mong muốn của chồng. Tôi không muốn lại mang tiếng chửa hoang, con mình sinh ra lại không có cha.

Tôi không muốn lại mang tiếng chửa hoang, con mình sinh ra lại không có cha - Ảnh minh họa: Internet

Tôi cắn răng nghe theo lời chồng. Đến ngày đám cưới, con gái tôi không chịu rời khỏi mẹ nửa bước, lúc nào cũng nói: “Mẹ đừng bỏ con lại một mình, mẹ đi lấy chồng cho con theo với”.

Tôi nuốt nước mắt vào trong, cứ ôm lấy con mà lòng đau đớn không ngừng. Tới lúc làm rước dâu, chồng tôi bất ngờ bế con gái tôi vào phòng rồi khóa cửa lại. Tôi hoảng hốt níu tay chồng, không biết anh làm vậy có ý gì. Chồng tôi nói:

“Anh đưa mẹ giữ con một lúc. Người ta nói rước dâu mà có tiếng con khóc thì không may mắn đâu”.

Tôi nghe chồng nói thế mà nước mắt không kiềm được nữa. Tôi nhìn theo hướng cửa phòng, vừa nghe tiếng con đập cửa liên hồi, vừa nghe tiếng khóc của con. Tôi giận chồng lắm nhưng lại không làm được gì.

Tôi giận chồng lắm nhưng lại không làm được gì - Ảnh minh họa: Internet

Giờ tôi đã về nhà chồng, đã hai tuần rồi chẳng được nhìn thấy con gái. Mỗi lần tôi nói muốn về thăm con thì chồng lại nói tôi đừng đi vì đang mang thai. Tôi bất lực quá, phải làm sao đây?

Tác giả: Yên(TH)

Nguồn tin: Phụ nữ & Sức khỏe

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP