Cuộc sống

Sống ở nhà vợ, tôi có tiền mà không dám ý kiến

Tôi sống bằng tiền mình kiếm ra, nhưng vẫn không dám ý kiến bất cứ việc gì vì mang tiếng "chui gầm chạn"...

Ảnh minh họa

Vợ chồng tôi bằng tuổi, chúng tôi cưới nhau được hơn 3 năm. Trước khi cưới, vợ đòi tôi phải ở rể, với lý do bố mẹ cô ấy già yếu, chị gái lại lấy chồng xa nhà, em trai thì không biết chăm sóc bố mẹ già, lại ham chơi.


Tôi cũng nghĩ sẽ chỉ ở nhà vợ một thời gian rồi sẽ đưa cô ấy về nhà tôi ở, vì con gái lấy chồng phải theo chồng, nhưng mỗi lần có ý định đưa vợ về nhà tôi sống là cô ấy lại ca bài ca tôi thất hứa, hứa từ trước khi cưới là sẽ ở nhà vợ, chăm sóc bố mẹ vợ mà giờ cưới được con người ta rồi lại nuốt lời. Trước cưới sao quan tâm, chăm sóc thế, sau cưới lại quay ngoắt 180 độ.

Tôi yêu vợ thật lòng, và rất sợ vợ nghĩ về mình như một người lật lọng nên tôi không muốn nhắc đến chuyện về nhà tôi sống, dù bố mẹ tôi rất muốn như vậy. Gia đình tôi có 3 người con trai và một chị gái, nhưng cũng đều lấy vợ, lấy chồng rồi ở xa, chỉ có tôi ở gần thì lại đi ở rể, ông bà cũng buồn lắm, chưa kể tôi đi ở rể, thiên hạ nói ra nói vào khiến bố mẹ tôi cũng phiền lòng, muốn đón con cháu về cho đỡ mang tiếng. Nhưng vợ tôi thì không hề muốn sống ở nhà tôi, cô ấy đi lấy chồng mà lúc nào cũng chỉ lo cho bố mẹ không ai chăm sóc, lo cho em mải chơi.

Sống ở nhà vợ, để có chỗ ở đoàng hoàng, tôi đã phải bỏ tiền túi ra 50 triệu để tu sửa lại, và vài chục triệu nữa để sắm sửa thiết bị trong gia đình. Bố mẹ vợ ốm đau thường xuyên, hàng tháng tiền thuốc vợ chồng tôi cũng tốn kém không ít, chưa kể em vợ lại ham chơi, suốt ngày xin tiền vợ tôi, có lúc thì tôi biết, có lúc cô ấy giấu giếm cho em mà không nói với tôi.

Không nhờ được gì nhà vợ, vậy mà tôi vẫn cảm thấy mình hèn vô cùng, hèn trong suy nghĩ và hèn trong mắt mọi người, vì mang tiếng là một thằng "chó chui gầm chạn". Đi làm về tôi không muốn đi đâu, gặp gỡ ai cả, cũng không dám tham gia bất cứ chuyện gì nhà vợ, vì luôn có suy nghĩ mình chỉ là khách, mà có chuyện gì riêng tư, bố mẹ vợ cũgg không nói với tôi, có lẽ họ cũng chỉ coi tôi là khách mà thôi.

Tôi buồn lắm, muốn đưa vợ về nhà mình sống, vậy mà không biết phải làm sao để cô ấy chịu theo tôi về, và đừng nói tôi là kẻ lật lọng, cưới được rồi thì quên hết lời đã hứa.

Tác giả: Trung

Nguồn tin: Báo Đất Việt

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP