Chồng tôi là tài xế của một hãng taxi. Tôi là giáo viên tiếng Anh ở một trung tâm lớn tại Hà Nội. Chúng tôi có một con gái, hai vợ chồng quá bận rộn nên chưa có kế hoạch sinh con thứ hai.
Cuộc sống của chúng tôi tương đối ổn định nếu chồng tôi bỏ bớt tính ghen tuông và hoang tưởng của anh.
Anh luôn mặc cảm, tự ti khi học vấn, bằng cấp mình không bằng vợ dù tôi không quan tâm nhiều đến vấn đề đó.
Ngoài ra, ngoại hình bắt mắt của tôi cũng là cái cớ khiến anh lo lắng. Anh luôn có ý nghĩ rằng, một ngày nào đó, có cơ hội tôi sẽ phản bội anh. Bởi vậy anh có nhiều hành vi, lời ăn tiếng nói vô tình xúc phạm tôi.
Tôi mặc váy đi làm, anh không hài lòng. Đặc biệt là các loại váy ngắn trên đầu gối, anh sẵn sàng vứt bỏ chúng vào giỏ rác. Khi tôi ý kiến, anh gầm lên đe dọa nếu tôi còn mua thêm cái nào tương tự như vậy, sẽ không yên với anh.
Ra ngoài đường, tôi trang điểm nhẹ nhàng anh cũng không thuận mắt. Anh nói, phụ nữ đã có chồng con, việc trang điểm chỉ nhằm mục đích ‘đong giai’.
Không chỉ vậy, khi đi ra ngoài, thấy cô gái nào trang điểm, ăn mặc sexy anh đều cố nói to cho tôi nghe: ‘Vợ tôi mà thế, tôi tát cho sưng mặt’.
Sau giờ dạy, tôi luôn phải về nhà đúng giờ. Những ngày tắc đường, về muộn, anh luôn dò hỏi, xét nét. Ở trung tâm tôi dạy có không ít học viên nam, nhiều bài giảng họ không hiểu, sau giờ học lại gọi điện hỏi tôi.
Chồng tôi tranh nghe máy, trả lời bằng giọng gay gắt khiến họ hoảng sợ, không còn dám gọi lần hai.
Thỉnh thoảng, trung tâm có các cuộc liên hoan cuối khóa học giữa giáo viên và học viên. Tôi chỉ được phép tham gia ‘hiệp 1’ tức là đi ăn ở nhà hàng, sau đó khi cả đoàn di chuyển đi uống cà phê, hay hát hò tôi chưa bao giờ được đi cùng. Bởi những lần như thế, anh sẽ gọi đến ‘cháy’ cả điện thoại. Mỗi lần tôi nhấc máy, anh gào lên: ‘Chưa về à?. Tôi cho cô 15 phút nữa, nếu đúng giờ chưa có mặt tại nhà, cô liệu hồn’.
Những lần như vậy tôi đều phải nhanh chóng bắt xe về nhà. Một lần, tôi về muộn, anh đập phá mọi đồ trong phòng. Bố mẹ chồng tôi không ngăn cản con trai, còn trách móc tôi là phụ nữ mà không biết chiều ý chồng, gây ầm ĩ trong gia đình, khiến ông bà xấu hổ với hàng xóm.
Tôi làm mọi cách để anh yên tâm nhưng mọi thứ đều không hiệu quả. Càng ngày tính ghen tuông của anh càng trở nên đáng sợ. Cuộc sống của tôi vô cùng ngột ngạt. Đỉnh điểm là lần anh nghi tôi có tình ý với nam đồng nghiệp. Người đồng nghiệp này là giảng viên một trường cao đẳng, ngoài giờ dạy ở trường anh dạy thêm ở trung tâm nơi tôi đang làm việc. Anh bằng tuổi nhưng chưa lập gia đình. Tính cách anh vui vẻ, vô tư nên chúng tôi khá thân thiết nhau. Mọi chuyện chỉ có vậy, không đi xa hơn nhưng chồng tôi nào có hiểu.
Một lần xe tôi hỏng phải để lại trung tâm, anh ấy đèo tôi về gần nhà. Sợ chồng ghen bóng gió nên từ đầu ngõ tôi đã xin xuống xe để đi bộ về. Không ngờ, chồng tôi nhìn thấy, anh làm ầm ĩ lên, gọi điện cho anh đồng nghiệp kia nói lời hăm dọa, xúc phạm. Khi tôi cáu, anh thẳng tay đánh tôi.
Chịu không nổi tính ghen tuông, vũ phu của chồng, tôi đề nghị ly thân. Chồng tôi lại cho rằng, tôi chán anh ấy, muốn chạy theo tình mới.
Anh yêu cầu 2 gia đình họp mặt để tuyên bố tôi ngoại tình, ruồng rẫy gia đình nhưng khi bố mẹ tôi yêu cầu đưa bằng chứng thì anh im bặt. Cùng đường, anh bày ra trò giả vờ là tôi nhắn tin cho người đồng nghiệp kia đến một nhà nghỉ. Đồng thời hôm đó, anh cũng nhắn tôi đến nhà nghỉ trên để bàn chuyện ly hôn của hai vợ chồng.
Người đồng nghiệp của tôi biết là chồng tôi ghen tuông nên không đến. Tôi cũng quá chán ngán tính cách của anh nên không xuất hiện. Trong khi đó, anh yêu cầu bố mẹ, anh em hai bên nội ngoại có mặt ở nhà nghỉ để bắt cặp ‘gian phu dâm phụ’.
Khi không thấy chúng tôi xuất hiện, anh quay sang trách bố mẹ tôi: ‘Chắc ông bà đã ‘đánh động’ cho con gái mình nên cô ta hôm nay không đến’.
Ngán ngẩm với hành xử của chồng, tôi dọn về nhà bố mẹ đẻ. Mấy hôm nay anh ta liên tục gọi điện, đe dọa tôi, nếu không quay trở về sẽ không để yên cho anh đồng nghiệp kia.
Tôi đã quá mệt mỏi, xin độc giả cho tôi cách để được chia tay trong êm ấm.
Tác giả: Hoàng Thị T.
Nguồn tin: Báo VietNamNe