Nhân ái

Không còn tiền cầm cự, người phụ nữ xin giúp đỡ để sống thêm với con

Không còn đủ tiền cầm cự, chị đành xin xuất viện về nhà. Vậy nhưng khát khao sống trong chị vẫn còn bởi đứa con thơ vẫn cần có mẹ. Chị lại ráng đi xin thuốc Nam về uống với hy vọng sẽ được ở bên con lâu hơn chút nữa.

Bệnh chồng bệnh

Đó là hoàn cảnh của chị Trần Thị Châu (sinh năm 1977 ở thôn 19, xã Ea Riêng, huyện M’ Đrăk, tỉnh Đăk Lăk). Chị Châu mắc phải căn bệnh u tuyến giáp giai đoạn cuối. Ròng rã hai năm nay, chị đã cố gắng tìm mọi cách để có tiền đến bệnh viện điều trị.

Hết tiền điều trị bệnh, chị Châu chọn cách xin thuốc Nam về uống.

Giá như có điều kiện, chị sẽ tiếp tục được uống iot phóng xạ liều cao và xạ trị để duy trì sự sống. Tuy nhiên, chị Châu đành bỏ dở giữa chừng vì không còn cách nào xoay sở ra tiền. Hai năm chữa bệnh là chừng ấy thời gian chị bỏ công, bỏ việc, gần như phải sống trong bệnh viện. Các khoản nợ của gia đình ngày một nhiều lên trong khi tiền kiếm được chẳng đáng là bao.

Ngoài bệnh ung thư, chị Châu còn bị thoát vị đĩa đệm, đốt sống cổ và đau dạ dày. Những cơn đau dai dẳng khắp cơ thể cứ hành hạ người phụ nữ khốn khổ khiến chị chưa lúc nào được ngủ yên giấc.

Đơn xin hỗ trợ của chị

Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn nhưng chị vẫn khát khao được tiếp tục sống, bởi chị thương các con của mình còn quá nhỏ bé. Đứa con gái lớn đang học lớp 11, đứa nhỏ mới học lớp 4, chị sợ có mệnh hệ gì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tâm lý của con.

“Bản thân tôi đã xác định rồi. Điều khiến tôi lo nghĩ nhất là các con. Tôi chỉ cầu mong sao nhìn thấy con lớn đỗ đại học, con nhỏ lớn thêm chút nữa. Không đủ tiền chữa Tây y, tôi hy vọng xin thuốc Nam về uống may ra gặp thầy gặp thuốc. Tôi đau đớn mệt mỏi lắm nhưng phải ráng đi một mình để chồng còn làm kiếm tiền nuôi con”, chị run rẩy nói.

Nợ nần chồng chất

Vợ chồng anh Giáp Bá Vinh và chị Trần Thị Châu từ nơi khác về Đăk Lăk lập nghiệp với đôi bàn tay trắng. Anh chị sống ở vùng nông thôn nhưng không có đất để canh tác. Chi phí sinh hoạt, ăn uống hàng ngày đều do làm thuê làm mướn.

Vất vả sớm hôm làm đủ nghề, đủ việc, anh chị mới nuôi được hai đứa con. Nếu như căn bệnh quái ác không ập xuống đầu chị, không tiêu tốn biết bao nhiêu tiền bạc thì gia đình nhỏ bé ấy vẫn có cuộc sống bình yên, lặng lẽ.

Chị Châu vẫn cố gắng cầm cự với hy vọng được ở bên các con lâu hơn

Từ ngày vợ phát bệnh, một mình anh Vinh xoay sở để lèo lái cả nhà. Vất vả gấp bội nhưng tiền kiếm được vẫn không đủ cho chị Châu chữa bệnh. Số tiền vay diện hộ nghèo 30 triệu đồng và vay mượn bà con anh em tổng cộng 100 triệu đồng. Đến nay, họ khó có thể vay tiếp. Mắc khoản nợ lớn, không thể vay thêm để chữa bệnh, chị đành xin xuất viện tìm đến thầy thuốc Nam.

“Chồng tôi nghe tin này buồn lắm, anh muốn xuống để đưa tôi đi nhưng tôi không chịu. Tôi còn hai đứa con nhỏ ở nhà, anh không làm chúng lấy gì ăn. Tôi ráng chịu cực một mình vậy”, chị Châu nói mà mắt ngấn lệ.

Chính quyền địa phương nơi chị sinh sống xác nhận gia đình chị thuộc diện hộ nghèo. Căn bệnh ung thư tuyến giáp giai đoạn cuối của chị Châu nếu không được điều trị tích cực thì tính mạng có thể gặp hiểm nguy. Chút hy vọng còn lại quá đỗi mong manh. Có lẽ lúc này, chị Châu đang cần lắm những tấm lòng hảo tâm động viên chia sẻ.

Mọi đóng góp có thể gửi về:

Gửi trực tiếp: Anh Giáp Bá Vinh, thôn 19, xã Ea Riêng, huyện M’Đrăk, tỉnh Đăk Lăk; SĐT 0948 092 426

Bệnh chồng bệnh

Đó là hoàn cảnh của chị Trần Thị Châu (sinh năm 1977 ở thôn 19, xã Ea Riêng, huyện M’ Đrăk, tỉnh Đăk Lăk). Chị Châu mắc phải căn bệnh u tuyến giáp giai đoạn cuối. Ròng rã hai năm nay, chị đã cố gắng tìm mọi cách để có tiền đến bệnh viện điều trị.

Hết tiền điều trị bệnh, chị Châu chọn cách xin thuốc Nam về uống.

Giá như có điều kiện, chị sẽ tiếp tục được uống iot phóng xạ liều cao và xạ trị để duy trì sự sống. Tuy nhiên, chị Châu đành bỏ dở giữa chừng vì không còn cách nào xoay sở ra tiền. Hai năm chữa bệnh là chừng ấy thời gian chị bỏ công, bỏ việc, gần như phải sống trong bệnh viện. Các khoản nợ của gia đình ngày một nhiều lên trong khi tiền kiếm được chẳng đáng là bao.

Ngoài bệnh ung thư, chị Châu còn bị thoát vị đĩa đệm, đốt sống cổ và đau dạ dày. Những cơn đau dai dẳng khắp cơ thể cứ hành hạ người phụ nữ khốn khổ khiến chị chưa lúc nào được ngủ yên giấc.

Đơn xin hỗ trợ của chị

Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn nhưng chị vẫn khát khao được tiếp tục sống, bởi chị thương các con của mình còn quá nhỏ bé. Đứa con gái lớn đang học lớp 11, đứa nhỏ mới học lớp 4, chị sợ có mệnh hệ gì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tâm lý của con.

“Bản thân tôi đã xác định rồi. Điều khiến tôi lo nghĩ nhất là các con. Tôi chỉ cầu mong sao nhìn thấy con lớn đỗ đại học, con nhỏ lớn thêm chút nữa. Không đủ tiền chữa Tây y, tôi hy vọng xin thuốc Nam về uống may ra gặp thầy gặp thuốc. Tôi đau đớn mệt mỏi lắm nhưng phải ráng đi một mình để chồng còn làm kiếm tiền nuôi con”, chị run rẩy nói.

Nợ nần chồng chất

Vợ chồng anh Giáp Bá Vinh và chị Trần Thị Châu từ nơi khác về Đăk Lăk lập nghiệp với đôi bàn tay trắng. Anh chị sống ở vùng nông thôn nhưng không có đất để canh tác. Chi phí sinh hoạt, ăn uống hàng ngày đều do làm thuê làm mướn.

Vất vả sớm hôm làm đủ nghề, đủ việc, anh chị mới nuôi được hai đứa con. Nếu như căn bệnh quái ác không ập xuống đầu chị, không tiêu tốn biết bao nhiêu tiền bạc thì gia đình nhỏ bé ấy vẫn có cuộc sống bình yên, lặng lẽ.

Chị Châu vẫn cố gắng cầm cự với hy vọng được ở bên các con lâu hơn

Từ ngày vợ phát bệnh, một mình anh Vinh xoay sở để lèo lái cả nhà. Vất vả gấp bội nhưng tiền kiếm được vẫn không đủ cho chị Châu chữa bệnh. Số tiền vay diện hộ nghèo 30 triệu đồng và vay mượn bà con anh em tổng cộng 100 triệu đồng. Đến nay, họ khó có thể vay tiếp. Mắc khoản nợ lớn, không thể vay thêm để chữa bệnh, chị đành xin xuất viện tìm đến thầy thuốc Nam.

“Chồng tôi nghe tin này buồn lắm, anh muốn xuống để đưa tôi đi nhưng tôi không chịu. Tôi còn hai đứa con nhỏ ở nhà, anh không làm chúng lấy gì ăn. Tôi ráng chịu cực một mình vậy”, chị Châu nói mà mắt ngấn lệ.

Chính quyền địa phương nơi chị sinh sống xác nhận gia đình chị thuộc diện hộ nghèo. Căn bệnh ung thư tuyến giáp giai đoạn cuối của chị Châu nếu không được điều trị tích cực thì tính mạng có thể gặp hiểm nguy. Chút hy vọng còn lại quá đỗi mong manh. Có lẽ lúc này, chị Châu đang cần lắm những tấm lòng hảo tâm động viên chia sẻ.

Mọi đóng góp có thể gửi về:

Gửi trực tiếp: Anh Giáp Bá Vinh, thôn 19, xã Ea Riêng, huyện M’Đrăk, tỉnh Đăk Lăk; SĐT 0948 092 426

Tác giả: Đức Toàn

Nguồn tin: Báo VietNamNet

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP