Nhân ái

Ánh mắt cầu cứu khẩn thiết của cậu bé ghép phổi từ người chết não

Vừa được tiến hành ca ghép phổi từ người chết não, cậu bé Đức được đặt 1 chân sang bên kia cửa sống nhưng tính mạng vẫn đang bị đe dọa từng giây, từng phút bởi quá trình hậu phẫu với nhiều nguy cơ rình rập. Dõi theo con trong từng tích tắc, bố mẹ em đã bất lực và kiệt quệ hoàn toàn bởi chỉ vay mượn được số tiền ít ỏi 11 triệu đồng cho cả quá trình chữa bệnh của con.

Cậu bé đáng thương ấy là Nguyễn Văn Đức mà chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy em qua song cửa kính của gian phòng cách li đặc biệt. Đức vừa trải qua ca đại phẫu thuật đó là ghép phổi từ người chết não vào ngày 12/12 bởi tình thế của em lúc đó đã quá nguy kịch. 5 năm chống chọi với căn bệnh mô bào, thời điểm trước mổ của cậu bé được bác sĩ tiên lượng chỉ còn sống bằng giây, bằng phút bởi phổi đã bị hỏng toàn bộ. Không còn bất cứ 1 giải pháp nào khác, cậu bé chỉ có cơ hội sống duy nhất đó là ghép phổi mà ê kíp là 100% các bác sĩ Việt Nam chưa từng làm trước đó.

Bị căn bệnh mô bào đã 5 năm nên phổi của cậu bé Đức bị phá hủy hoàn toàn.

“Thật sự là 1 thử thách không chỉ đối với bệnh nhân mà còn với tất cả chúng tôi. Ê kíp các bác sĩ lên đến 500 người phải chạy đua với thời gian được tính bằng từng phần nhỏ của 1 giây. Tôi cũng phải chia sẻ thật rằng có những người chờ ghép phổi cả năm nay rồi nhưng không có người cho nên cũng phải chấp nhận chết. Hoặc lúc có người cho thì người cần ghép lại được đưa vào viện trong tình trạng suy hô hấp nên cũng không thực hiện được. Đến ca bệnh của cậu bé Đức này, đây là lần duy nhất có sự khớp nhau giữa người cho và người nhận với các xét nghiệm hòa hợp hoàn toàn trùng khớp dù là 2 người xa lạ. Bên cạnh đó các yếu tố khác cũng đều phù hợp mà thời gian thì gấp quá rồi, ý nghĩa cậu bé sẽ tiếp tục được sống hay từ giã cõi đời mãi mãi hoàn toàn phụ thuộc vào ca mổ. Và có một điều vô cùng quan trọng khiến tôi bị ám ảnh và nhớ nhất đó chính là ánh mắt và sự cầu xin của cậu bé, khi đó em đã yếu lắm rồi nhưng vẫn cố mở mắt ra nhìn chúng tôi và đòi nắm tay bác sĩ mãi không chịu buông. Nghị lực của cậu bé như đã truyền sức mạnh cho chúng tôi để tiến hành ca ghép tạng đặc biệt này”. Vẫn còn nguyên những cảm xúc rưng rưng sau cuộc phẫu thuật, Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Hữu Ước- Trưởng khoa Tim mạch, lồng ngực của bệnh viện Việt Đức tâm sự.

Cậu bé Đức suy kiệt chỉ còn da bọc xương trong phòng cách li đặc biệt.

Mẹ chỉ có thể đứng ngoài dõi theo phòng bệnh của con.

Đó là tất cả mọi “cái duyên” để cuộc phẫu thuật này được diễn ra cho dù gia đình em khi đó hoàn toàn không có bất cứ 1 đồng tiền nào đóng viện phí. Nghẹn ngào và lo lắng, chị Nguyễn Thị Thuần là mẹ của Đức ngượng ngùng tâm sự: “5 năm con đi viện, gia đình không còn bất cứ 1 thứ gì đáng tiền cả, mà cũng không thể vay được chỗ nào nữa bởi nợ cũ đã chồng chất lên rồi em ạ. Hàng ngày chị đi chăm con trên viện, còn bố cháu thì đi phu hồ trên Hà Nội này để còn thi thoảng được chạy vào nhìn thấy con. Những ngày ở bệnh viện, chị may mắn được 3 bữa cháo từ thiện chứ không chắc cũng không trụ được đến ngày hôm nay”.

Hành trang duy nhất chị có được là tình yêu con của 1 người mẹ trong cuộc chiến sinh tử của con trai.

Chỉ nói được đến thế là chị nghẹn lại, lặng im và khóc. Ngoài tình mẫu tử thiêng liêng của một người mẹ, chị hoàn toàn không có gì cả trong cuộc chiến với tử thần để giành giật lấy mạng sống cho con trai mình. Đức đã được mổ, đó là bước đầu tiên cho cơ hội sống duy nhất này nhưng em có được bước ra khỏi phòng bệnh hay không lại là cả 1 câu chuyên đầy nan giải. Bởi: “Thể trạng của cậu bé bị suy dinh dưỡng rất trầm trọng trên nền phổi vừa được ghép có nguy cơ xuất hiện nhiều vi khuẩn nên cùng lúc phải sử dụng các loại thuốc kháng sinh, thuốc chống nấm, thuốc chống thải ghép với chi phí rất tốn kém. Bên cạnh đó tế bào gan bị nhiễm độc, em bị suy gan từ trước mổ nên có rất nhiều nguy cơ đang rình rập để mang cậu bé của chúng tôi đi mất. Vì vậy mà từ phía khoa, phòng và gia đình bệnh nhân khẩn thiết mong muốn được mọi người chia sẻ” – Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Hữu Ước nhấn mạnh.

Cậu bé chiến binh ấy vẫy tay chào chúng tôi...Giây phút khiến ai cũng nghẹn ngào.

Đã được bước 1 chân sang bên kia cửa sống nhưng cậu bé đáng thương ấy lại đang có rất nhiều nguy cơ bị kéo tụt ngược lại. Sợ hãi, hoang mang và có cả những cái rùng mình, nhìn em, vẫn là ánh mắt ấy, ánh mắt của sự khao khát sống và ánh mắt của cả sự cầu xin khẩn cấp… chúng tôi ai cũng nghẹn lại, bật khóc khi thấy đôi bàn tay yếu ớt ấy được giơ lên. Là em, cậu bé chiến binh đang vẫy tay chào cho dù đã kiệt quệ. Em vẫn đang chiến đấu từng giây, từng phút với tử thần… Xin hãy cứu em, cho em sức mạnh để chiến thắng ra khỏi đây.

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Mã số 3180: Chị Nguyễn Thị Thuần (thôn An Bình, xã Hồng Quang, huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương)

Số ĐT: 033.6402.656

Tác giả: Phạm Oanh

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP